Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

Ngắn dài có là bao, hiện tại chẳng phải đã đủ rồi hay sao ?

Ta vẫn thường hay bảo nhau rằng, ba năm cấp Ba ngắn ngủi vội vàng khiến ta chẳng kịp nói lời yêu thương. Vậy còn bốn năm Đại học có đủ dài để ta thôi nuối tiếc ? 


Năm 17 tuổi, bạn bỏ lỡ chàng trai, cô gái mà bạn thương. Bạn bảo rằng lý do là vì bạn không có đủ dũng khí để thể hiện lòng mình. Bạn tự nhủ, lên đại học rồi sẽ trưởng thành hơn, bạn có thể tự kiếm tiền, có thể mua những bộ quần áo mà bạn thích, ... Khi đó bạn tài giỏi hơn, xinh đẹp hơn, bạn đủ tự tin để đứng trước người mình thương và nói rằng mình thương họ nhiều lắm. Nhưng khi bạn 20 tuổi, bạn có còn thích chàng trai 17 tuổi năm đó không ? Hay bạn lại cảm nắng một người mà bạn nghĩ mình phải cố gắng nhiều hơn để xứng đáng với họ ?


Bạn nói rằng ba năm cấp Ba chỉ gói gọn trong một chữ " học ". Bạn không có thời gian dành cho gia đình, bạn bè. Bạn bỏ quên sinh nhật mẹ vì hôm đó bạn đi học thêm từ sáng đến tối. Bạn từ chối những buổi tụ tập cùng bạn bè vì nghĩ rằng việc đỗ đại học là quan trọng nhất, lên đại học rồi muốn hẹn hò lúc nào chẳng được. Và giờ, có bao giờ bạn hối hận về suy nghĩ của mình ngày hôm đó không ? Lên đại học rồi, bạn có dám bỏ một buổi thi để chạy về bên mẹ ngày sinh nhật ? Lên đại học rồi, bạn bè cấp 3 có còn cơ hội gặp gỡ đông đủ ? Lên đại học rồi, bạn có dành thời gian cho những người bạn mới ? Hay chỉ khi đã tốt nghiệp đi làm rồi, bạn mới lại nhận ra tình bạn chốn đại học là tuyệt vời nhất ?

 

Trân trọng hay bỏ lỡ ? Liệu thời gian có phải là thước đo của tình cảm ? Ngắn dài có là bao, hiện tại chẳng phải đã đủ rồi hay sao ?