Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

Tình yêu hai tốt ba xấu - Cửu Bả Đao - Cuốn sách đưa ta về những năm tháng rực rỡ nhất của tuổi trẻ...

f:id:nhantran210297:20190224174221j:plain

Bạn đã từng thất tình chưa?
_____

1. Cảm giác thất tình đến tột đỉnh, một mình, một đời, một trái tim, ai rồi cũng sẽ phải trải qua một lần.

2. Thì ra là như vậy, yêu đơn phương thực sự có thể giết chết một con người.

3. “Tôi nghĩ, từ trước đến nay, tôi chỉ thích cô ấy theo một cách rất ngây ngô, càng ngây ngô thì càng đáng quý, không phải như vậy sao? Cô ấy không thích tôi, đó không phải lỗi của cô ấy, nhưng cho dù là lỗi của ai đi chăng nữa thì cũng không thay đổi được sự thật là tôi đã rất đau lòng.”

4. “Ngày mai rồi cũng sẽ đến, còn cả ngày mai của ngày mai nữa, không thể chỉ vì một lần thất tình mà không thiết sống cho ngày mai nữa. Tôi là một thằng ngốc, một thằng ngốc chỉ cần ngủ một giấc thì sẽ lập tức quên đi những chuyện không vui. Dù rất đau, nhưng chỉ cần tôi ngủ một trăm lần, trải qua một trăm cái gọi là ‘ngày mai’ thì chuyện không vui nào cũng đều có thể quên được. Rồi sẽ có một ngày khi tôi tỉnh dậy, tôi lại có thể hít thở bầu không khí vui vẻ.

5. Chỉ những lúc tâm hồn vụn vỡ như thế này, con người ta mới phát hiện ra thế giới vẫn còn rất nhiều cặp tình nhân đang đắm chìm trong hạnh phúc tình yêu.

6. Mỗi ngày em đều chờ đợi, mỗi ngày đều ngây ngốc đứng trước hòm thư. Ngày tháng cứ thế trôi qua, mỗi lần đứng trước hòm thư, em đều không kìm được mà ảo tưởng, có bao giờ anh ấy đi qua hòm thư rồi chợt nhớ tới chuyện đã hứa với em không. Nếu như không nhớ, sao lúc ban đầu còn nói những lời ấy để em mòn mỏi chờ đợi. Nếu như nhớ tới, thì tại sao lại không làm?

7. Tiểu Tuyết thực lòng vẫn luôn ngưỡng mộ người con gái trong bức ảnh kia, có thể khiến những người đàn ông như A Khắc vì cô ấy mà không ngừng cố gắng, thậm chí thay đổi cả cách đối mặt với cuộc đời.

8. “A Khắc, anh chưa từng nghĩ đến chuyện chúng ta sẽ ở bên nhau ư?” 
“Chưa từng. Xin lỗi em.” A Khắc không nể tình mà lắc đầu.

🌱 Trích Tình yêu hai tốt ba xấu - Cửu Bả Đao
Cuốn sách đưa ta về những năm tháng rực rỡ nhất của tuổi trẻ...

🌱 Link bản sách kèm chữ ký tay của Cửu Bả Đao (SỐ LƯỢNG CÓ HẠN): bit.ly/tinhyeu-tiki

Trích " Tiếc rằng mình chẳng đợi được nhau" - Khải Vệ

[ĐỪNG KHIẾN PHỤ NỮ BẤT AN.]

Tôi nghĩ nhiều lúc, đàn ông không sợ mình tổn thương đâu. Ngồi cạnh mình, họ vẫn thản nhiên nhắn tin với người khác, lâu lâu lại mỉm cười, thi thoảng cứ chạy vội ra bếp để lén lén nói chuyện điện thoại với ai.

Tôi chỉ nhớ cái thời mới yêu nhau thôi. Một câu cũng: “Em ơi anh vừa tan làm.”, câu thứ hai thì: “Kẹt đường quá tầm 20 phút nữa anh mới về tới ...”, rồi đúng hơn 15 phút sau đã có mặt ở nhà.

Cái giai đoạn đầu đó, tôi tạm gọi là yên tâm. Vì người đàn ông mình yêu, dù họ đang bận hay rỗi thì ít nhiều cũng đều nói cho mình biết. Bản thân tôi không phải dạng thích kiểm quản hay gắt gao trong một mối quan hệ, nhưng tôi cần một người tự giác và biết phải tôn trọng tôi vậy thôi.

Còn về sau, dường như một câu thông báo khi đi tiệc rượu với bạn bè cũng là quá xa xỉ, một tin nhắn nói trước rằng đêm nay không về nhà cũng là quá khó khăn.

Ngoài đàn ông lăng nhăng và vô tâm, tôi ngại nhất vẫn là hạng luôn khiến người phụ nữ yêu mình cảm thấy bất an trong lòng.

Đối với tôi, trong tình yêu, tiền bạc hay danh vọng là phù phiếm, thứ mà tôi tìm chọn chính là cảm giác an toàn và được yêu thương.

Bởi khi yêu, giác quan của phụ nữ ít nhiều sẽ trở nên nhạy cảm và tinh ý tường hơn bao giờ hết.

Cô ấy sẽ dễ dàng thấy được những cử chỉ khác thường của người mình thương, hay thậm chí chỉ cần qua ánh nhìn lơ đãng hoặc câu từ ậm ừ của người đàn ông đấy.

Phụ nữ sẽ thấy an tâm, khi đàn ông biết tôn trọng mình.
Phụ nữ muốn an lòng, nên đàn ông phải học thấu hiểu.
Phụ nữ cảm thấy an toàn, khi đàn ông chấp nhận bao dung và che chở.
Phụ nữ được an ổn, nếu đàn ông cho họ thấy bình yên.
Phụ nữ cần an phận, nên đàn ông phải đủ cảm thông và chân thành.

Đừng vì sự nhỏ nhen và vị kỷ, mà khiến phụ nữ lúc nào cũng chịu đựng toàn những bất an ...

🌱Dành cho bạn - những trái tim đang đi sự yên bình khi đi qua những ngày ngập bão.

Tớ thừa nhận tớ sống không tốt chút nào cả

Tớ thừa nhận tớ sống không tốt chút nào cả, nhiều khi tớ không chịu đựng nổi nữa, sắp sụp đổ rồi. Tớ không biết ở đâu lại có nhiều áp lực như thế, rất nhiều việc tớ không thể tiếp nhận được nữa rồi. Nhưng tớ cũng không còn sức mà kháng cự, chỉ có thể khóc xong rồi đứng dậy tiếp tục đi về phía trước.

Bởi vì ngoài kiên cường ra, tớ chẳng còn sự lựa chọn nào khác.

Phải đến khi lớn rồi, ta mới hiểu bố mẹ khổ thế nào...

1. Bố mẹ tôi tới họ hàng chơi, người họ hàng đó không cho bố tôi chơi bài cùng và nói: "Không có tiền thì đừng cố vô giúp vui!" Một câu này khiến tôi nhớ cả đời.

2. Bạn mãi mãi không biết lúc bạn không ở nhà, bữa cơm của bố mẹ bạn đơn giản, đạm bạc như thế nào.

3. "Con trai, hai ngày nữa bố mẹ mới gửi tiền cho con có được không?"

4. Từ khi tôi lên Đại học tới nay, tôi biết ngày nào đối với bố mẹ cũng đều không dễ dàng gì.

5. Điều kiện trong nhà không tốt, nhưng tôi lại chưa bao giờ phải chịu khổ dù chỉ một ngày.

6. Tôi chầm chậm, chầm chậm hiểu ra, cái gọi là một hồi mẹ cha con cái, chẳng qua có nghĩa, duyên phận giữa bạn và họ chính là đời này kiếp này không ngừng đưa mắt nhìn bóng dáng họ càng lúc càng xa. Bạn đứng bên này đường, nhìn họ dần biến mất nơi ngã rẽ đằng xa, hơn nữa, họ dùng bóng lưng nói với bạn: "Không cần đuổi theo đâu con."

7. Lúc nộp mấy triệu tiền học phí, cả cọc tiền toàn những tờ tiền có giá trị 10 nghìn, 20 nghìn. Khoảng khắc ấy thực sự rất đau lòng!

8. Đi làm rồi mới hiểu mỗi một đồng tiền bố mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra, cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả, khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy.

9. "Không có vé giường nằm thì đi máy bay đi con, ba không nỡ để con ngồi ghế cứng." "Ba đi thăm con, không sao, không sao, chỉ là ngồi tàu hai mấy tiếng thôi mà." Xa nhà rồi mới biết đất nước mình rộng lớn biết bao, ba mẹ tôi yêu tôi thế nào.

10. Tôi nhận đôi quang gánh từ mẹ, nhưng tôi gánh lên không nổi.

11. Khi tôi thấy họ chạy vạy, nhờ vả, xin xỏ khắp nơi, chỉ vì tôi.

12. Có một người đàn ông, chưa bao giờ nói yêu bạn, nhưng người ấy lại cho bạn tất cả.

13. Vì một bộ quần áo mấy chục nghìn, mẹ phải mặc cả mấy chục phút chỉ để được giảm mấy nghìn.

14. Quần áo của chúng ta luôn nhiều hơn quần áo của bố mẹ, điện thoại của chúng ta luôn đắt hơn điện thoại của bố mẹ, sinh nhật của chúng ta luôn hoành tráng hơn sinh nhật bố mẹ.

15. Ngày xưa, lúc còn ở gần bố mẹ, tôi luôn cảm thấy mẹ tôi đi chợ dường như không cần đến tiền, vì ngày nào bữa cơm cũng có thịt, có cá, có rau, có hoa quả. Sau này xa nhà rồi mới biết, chút mắm, chút muối cũng phải tính từng đồng.

16. Càng lớn tôi càng hiểu nỗi vất vả của bố mẹ, Hiện tại mỗi lần bố mẹ gọi điện hỏi: "Cuối tuần này có về không con?", tôi đều cảm thấy mắt mình cay cay. Bố mẹ tôi đang già đi thật rồi.

17. Lớn bằng từng này vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ. Mỗi lần tiêu pha, tôi đều không nghĩ ngợi gì, chỉ thấy vui và thỏa mãn ngay lúc ấy. Rồi khi nhìn thấy bóng lưng ngày càng nhỏ đi của bố, của mẹ, mới cảm thấy hối hận, hóa ra bấy lâu nay mình chỉ theo đuổi những thứ phù phiếm, mà quên đi những gì yêu thương ngay kề bên.

18. Tôi không biết mình đã xem ở đâu một đoạn clip ngắn, trong clip là một cô gái vừa sinh con sau nhiều giờ "vượt cạn" vất vả, gia đình nhà chồng vây lấy em bé mới sinh, trên mặt là những nụ cười hạnh phúc, chỉ riêng người cha của cô gái lại khóc như một đứa trẻ, vừa khóc vừa nói: "Khổ thân con gái tôi! Con gái tôi phải chịu khổ rồi!"

19. Là khoảnh khắc khi tôi nhìn thấy ba ở ngoài hào hào sảng sảng, phấn chấn, phóng khoáng chuyện trò vui vẻ với dăm bảy loại người trên bàn rượu làm ăn, về đến nhà nôn đến choáng váng đầu, xức dầu, nằm trên giường gác tay lên trên rồi thở dài. Nhìn bóng lưng nay đã có chút còng, nhìn mái đầu sợi bạc sắp nhiều hơn sợi đen, trái tim tôi như đau thắt.

20. Sáng thức giấc, bố mẹ đã đi làm. Tối đi ngủ, bố mẹ vẫn chưa về.

Review sách: Tây Xuất Ngọc Môn - Vĩ Ngư

TÂY XUẤT NGỌC MÔN - Một tác phẩm “siêu khủng” thuộc thể loại huyền ảo, thám hiểm kỳ bí đến từ tác giả Vĩ Ngư.

Nữ chính - Diệp Lưu Tây bị mất trí nhớ, mang thân phận vô cùng bí ẩn, cá tính mạnh mẽ, đầu óc thực tế đến mức dị thường. Nam chính - Xương Đông là hướng dẫn thám hiểm, qua một lần thiên tai tất cả người trong đoàn đều chết mất xác, kể cả bạn gái của anh. Từ đó lưng mang trách nhiệm nặng nề, cải trang thành cậu của mình sống bằng nghề biểu diễn kịch bì ảnh (hay còn gọi là kịch đèn chiếu) tại Tây An.

Câu chuyện bắt đầu từ lúc Diệp Lưu Tây mang theo tấm ảnh chụp lại hình dáng khi chết của bạn gái Xương Đông đến tìm, yêu cầu anh làm hướng dẫn viên dẫn mình đến sa mạc Long Thành để tìm lại ký ức.

Xuyên suốt câu chuyện là đủ mọi tình huống nguy hiểm lẫn rùng rợn, kèm theo là những điều ly kỳ khó giải đáp khi đôi nam nữ 9 băng qua dãy sa mạc kéo dài Đôn Hoàng, Ngọc Môn Quan, Yardang, Tam Lũng Sa, trấn Lop Nur... Nhìn chung truyện của Vĩ Ngư đều mang phong cách lữ hành hồi hộp, tình cảm nhẹ nhàng và tình tiết câu chuyện lại vô cùng cuốn hút. Những khung cảnh tráng lệ, những nguy hiểm đầy rẫy rình rập, những trận bão cát long trời lỡ đất nơi sa mạc hoang vu như đang trải ra trước mắt. Nếu bạn chỉ là fan của kiểu truyện thuần ngôn tình sến sẩm và thần kinh yếu ớt, truyện sẽ không phải lựa chọn hàng đầu cho bạn. Nhưng nếu bạn là fan của dòng truyện thám hiểm kỳ bí và cần sắc thái tình yêu cho câu chuyện bớt khô cằn, vậy thì hãy nhảy ngay và không cần suy nghĩ. Tin chắc một khi bắt đầu đọc sẽ khó thể nào buông xuống được.

BÌNH YÊN CỦA ANH.. ĐƠN GIẢN LÀ YÊU EM!!!!

BÌNH YÊN THẬT SỰ LÀ NHƯ THẾ NÀO HẢ EM?

Có bao giờ em tự đặt cho bản thân mình câu hỏi, bình yên là như thế nào không? Em có cảm thấy được bình yên khi ở bên cạnh một người?

Với anh, bình yên không phải là nắm tay một người thật chặt, mà là nắm tay một người thật lâu. Vì anh sợ cảm giác yêu rồi lại chia tay, nắm rồi lại buông. Anh sợ cảm giác hôm trước đó đang còn nắm tay một người, hôm rồi phải buông bàn tay ấy.

Bình yên... là sau những giờ làm việc mệt mỏi, chỉ một cuộc gọi điện hay một tin nhắn ngắn ngủi động viên tinh thần, là sau mọi công việc hằng ngày, anh lại có thời gian bên em, được ôm trọn và cảm nhận được mùi hương quen thuộc đó. Cảm nhận hơi ấm phát ra từ trái tim em.

Bình yên... là mỗi sáng thức dậy, chưa kịp vươn mình đã thấy em nằm vào lòng anh, là lúc anh cảm nhận trong lòng mình hạnh phúc đến lạ, hạnh phúc khi thấy em ngủ say. Là mỗi tối trời lạnh buốt, cả hai cùng quấn mình trong chiếc chăn dày cộm... nhưng ấm áp không đến từ chiếc khăn, mà đến từng cơ thể em.

Bình yên... với anh là có một người luôn cố gắng, chăm lo cho anh từng bữa cơm, từng viên thuốc, là người đã cùng anh chịu đựng những khổ cực, cùng anh vượt qua những khó khăn.

Bình yên... là cùng nhau đi những nơi mình thích, những nơi mình muốn trải nghiệm, và đương nhiên là cùng nhau.

Nhưng đôi khi... Bình yên thật sự là chấp nhận buông tay, chấp nhận để người mình thương tìm một hạnh phúc mới khi bản thân mình không mang đến cho họ hạnh phúc, dù khi họ bước đi, trong lòng mình chẳng bao giờ yên cả. Phải không em?

BÌNH YÊN CỦA ANH.. ĐƠN GIẢN LÀ YÊU EM!!!!

Trưởng thành nghĩa là gì?

Trưởng thành nghĩa là ngày càng chạm được đến bản chất vốn có của mình, cũng có thể quen dần với nỗi cô đơn, mất mát và thất bại, rồi chấp nhận và đối mặt với chúng. Ai cũng có những lúc suy sụp, nhưng đừng để nó ảnh hưởng đến em là được. Cần phải trở thành một con người mà chính em yêu thích, rồi gặp ai đó không cần em phải gắng sức thay đổi để lấy lòng họ.