Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

Căn Nhà Số 20, Đường Tuổi Trẻ (Nối Nài)

Trong giấc mơ trưa, tôi thấy mình bị lạc trong một thành phố nọ, có một con đường mang cái tên rất lạ – “Tuổi Trẻ”. Các căn nhà trên con đường đó đều được đánh số 20. Tôi không hiểu tại sao người ta không đánh các số 21, 22, 23,…cho các căn nhà tiếp theo, mà tất cả đều là số 20? Loay hoay mãi mà tôi không tìm được lối ra. Rất may là tôi gặp được một cụ già và nói lên thắc mắc của mình.

f:id:nhantran210297:20190811174503j:plain

Tuổi trẻ nên sống có lý tưởng và đam mê (Ảnh: Internet)

Tôi hỏi : “sao ở đây mọi con phố đều cùng tên, mọi ngôi nhà đều được đánh cùng một số?” Cụ già chậm rãi kể: Việc này bắt đầu bằng một giấc mơ trưa của ông thị trưởng thành phố. Một hôm nọ, ông thị trưởng đang làm việc thì ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi. Trong giấc mơ trưa, ông thấy lại tuổi 20 của mình. Chính giấc mơ trưa đã làm ông thị trưởng có một quyết định táo bạo. Cụ già kể lại câu chuyện với ánh mắt tự hào và vẻ mặt rất phấn khởi như một người trẻ. Có vẻ cụ già như thấy mình trẻ hơn, khỏe hơn khi nhắc lại chuyện này.

 Khi ấy, chàng sinh viên năm 2 trường Luật có một cô người yêu xinh đẹp. Hai người thề hứa xây mộng uyên ương với một gia đình đầy ắp tiếng cười. Bạn bè của họ ai cũng tốt. Họ thường gặp nhau vui đùa, sẻ chia về những hoài bão, những ước vọng cho tương lai, nuôi dưỡng những lý tưởng cao đẹp. Rồi chẳng bao lâu sau khi họ tốt nghiệp, mỗi người tìm lối đi cho tương lai của riêng mình. Thời gian trôi đi, họ dần nhận ra rằng những hoài bão, lý tưởng xưa trở nên xa vời, khi trước mắt họ là cuộc sống vất vả, và cả những yếu đuối của phận người đầy rẫy những u mê, sân hận…

Ông thị trưởng tỉnh dậy trong nỗi thất vọng ê chề. Những ước mơ, hoài bão, lý tưởng xưa, ông không nhớ mình đánh mất từ khi nào. Ông chỉ thấy một hiện tại khổ đau và bất an trong những mưu toan, tranh giành tiền bạc, tranh giành quyền lực và tranh giành cả tình yêu.

Rồi một hôm, hàng xóm ông thị trưởng nhận được tin báo con đường của họ sẽ được đổi tên. Con đường mới mang tên “Tuổi Trẻ”. Ngày gắn biển tên đường mới, người dân tham dự rất đông, bởi háo hức lẫn tò mò. Đó là lần đầu tiên người ta thấy ông thị trưởng phát biểu mà không cầm giấy soạn sẵn. Ông nói say sưa và hoạt bát. Ông nói với tất cả nhiệt huyết của tuổi 20 mà ông mới vô tình tìm lại được từ trong giấc mơ. Căn nhà ông đang ở được gắn biển số mới – số 20. Người dân trong khu phố ai cũng tò mò về chuyện giấc mơ trưa của ông thị trưởng. Họ không hiểu tại sao biến cố đó có thể làm thay đổi con người ông.

Câu chuyện giấc mơ của ông thị trường lan truyền ra các khu phố khác. Người dân của các khu phố khác trong toàn thành phố cũng muốn đổi tên đường của họ. Cuối cùng, tất cả các con đường trong thành phố đều mang tên “Tuổi Trẻ”, và mọi căn nhà đều mang số nhà 20. Ông thị trưởng đồng ý với chút thay đổi. Ông thêm hai chữ “nối dài” để trong ngoặc đơn phía sau tên đường “Tuổi Trẻ”.

Ông giải thích: “Có thể tuổi trẻ của bạn đã qua, nhưng hãy nuôi dưỡng ước vọng, đừng đánh mất lý tưởng, mục tiêu và đam mê của bạn vì những vụn vặt đời thường, hãy giữ lửa đam mê để tuổi trẻ của bạn nối dài mãi”.