Mỗi khi rảnh, ngồi lẩm nhẩm hát lại bài này
Trong ca khúc Million Years Ago của Adele, câu thứ 4 của đoạn điệp khúc có đến 2 phiên bản. Một bản là (Sometimes I just feel it’s only me) Who never became who they thought they’d be. Và bản còn lại là (Sometimes I just feel it’s only me) Who can’t stand the reflection that they see.
Mỗi khi rảnh, ngồi lẩm nhẩm hát lại bài này, mình vẫn hay bị confused không biết nên hát câu nào thì hay hơn, câu nào thì tâm trạng hơn, và câu nào, thì thê thảm hơn. Dịch nghĩa ra, thì không biết giữa việc “Không bao giờ trở thành người mà mình muốn trở thành” và “Không thể chịu nổi hình ảnh phản chiếu của chính mình trong gương”, thì cái nào, buồn hơn?