Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

Giấu mình giữa biển người bao la - Độc Mộc Châu

Nếu không thể hân hoan bên ai đó thì vẫn có thể an nhiên với chính mình
____________
Trong hành chính cuộc đời, mỗi bước chúng ta đi đều có thể chạm tới niềm vui hoặc vấp phải nỗi buồn. Nếu không thể bước đi bằng niềm hân hoan được ở bên ai đó, hãy tự biết cách hạnh phúc bên chính bản thân mình. Và dưới đây là 10 bức ảnh minh chứng cho cuộc kiếm tìm niềm hạnh phúc “một mình" ấy.

f:id:nhantran210297:20191117002550j:plain


Mỗi người chúng ta đều có quyền năng đem lại hạnh phúc cho người khác. Có người làm điều đó chỉ đơn giản bằng cách bước vào – bước về nhà, bước vào phòng chờ, bước vào đời ai đó. Có người làm điều đó bằng cách rời đi, để lại một khoảng trống sau lưng nhưng là bình an cho những người ở lại. Trong hành chính cuộc đời, mỗi bước chân chúng ta đi đều có thể bước đi bằng niềm vui hoặc nỗi buồn. Đôi khi là sự hân hoan của việc được đón chờ, đôi khi là sự buồn tủi của cảm giác bị bỏ lại. Cuộc đời là những bước chân đến và đi liên tục như thế. Liệu có ai dám chắc đoạn đường nào phía trước sẽ toàn niềm vui, đầy tình yêu và tràn trề hành phúc?

Chúng ta luôn muốn hi vọng, nhưng đi một quãng đường dài luôn cần nhiều hơn một sự hi vọng. Chúng ta cần chuẩn bị, để có thể hạnh phúc với chính chúng ta, hoặc để mang lại hạnh phúc cho những người đi cùng.


Đến một thời điểm nào đó, chúng ta nhanh chóng nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là có thêm những thứ mình mong muốn. Cái sự cầu mong là cái vòng tròn bất tận, sẽ luôn có một thứ gì đấy mà ta muốn hơn ở xa xa cuối con đường. Ta luôn đi đến nhưng sẽ không bao giờ chạm tới. Tiền tài hay danh vọng là thứ đòn bẩy đáng ngạc nhiên để bạn rèn luyện bản thân, nhưng nếu bạn đặt nó là thứ phía cuối con đường, bạn sẽ nhận ra con đường ấy xa xôi đến muôn trùng vô lối.


Đường thì dài mà lòng người lại mềm mỏng. Có ai không động lòng trước một sự ân cần? Có ai vô cảm trước một lời khen? Có ai lại không suy tư trước những sự ham muốn? Có ai lại không mệt mỏi trước đường dài cách lối mà muốn một lối tắt đến thẳng cái ao ước cuối cùng? Nhưng tiền bạc danh vọng làm gì có lối tắt. Lạc đường lạc lối rồi lạc cả lòng nhau. Đến một lúc nào đó nhìn lại phía sau, thấy không còn ai mới tự than thân trách phận.


Hạnh phúc là cảm nhận và sống vui với những gì mình đang có. Sống ở thời điểm hiện tại, biết lắng nghe, biết cảm ơn và biết cho đi, đó có lẽ là bí quyết của hạnh phúc. Chúng ta luôn mong ước cái gì đó ở phía trước, nên hay để lỡ những giây phút hạnh phúc mình đang có. Những gì chờ đón ta ở ngày mai, ở tương lai có thể là thành công, là khát khao, là hi vọng. Nhưng chắc chắn đó không phải là hạnh phúc. Nếu hạnh phúc là chờ mong, thì có phải cả thế gian này đã hạnh phúc rồi sao? Cớ sao nhân loại cứ phải đi tìm bí quyết để hạnh phúc?


“ Giấu mình giữa biển người bao la” - tập tản văn mới nhất của tác giả Độc Mộc Châu, cuốn sách được chia làm 2 phần: “Nhật ký du ngoạn” và “Đêm không ngủ”. Ghi lại những câu chuyện của tác giả khi đi qua nhiều thành phố ở Anh, Nhật, Morocco, Việt Nam..., cũng như thuật lại một cách đầy cảm xúc diễn biến tâm lý trong trận chiến đấu tranh với bệnh tật của chính mình, những câu chuyện vụn vặt giữa tác giả với gia đình và bạn bè trên bước đường trưởng thành.

Link đặt sách:
#Tiki: bit.ly/giauminhgiuabiennguoibaola-tiki