Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

Thành công đến với một người giống như một cuộc chạy đua về thời gian.

Đôi lúc, nhìn lại, một người sẽ thấy việc họ chưa có thành công không phải là bởi vì mình chưa cố gắng, mà thực ra là họ vẫn còn quá nhiều lúc phân tâm. Háo hức khi được ai đó khen ngợi, nhưng lại mất thời gian khó chịu khi lỡ phải nghe một tiếng chê bai. Khi vẫn còn bận tâm đến hư vinh thì một người sẽ còn phải mất nhiều thời gian, chẳng phải là để đi tới thành công, mà là để bị xao nhãng và làm những điều không cần thiết.

"Những kẻ mới chỉ đạt tới độ đẳng cấp nửa vời thì thích khoe khoang về thành tích, còn những bậc nghệ nhân thì chẳng cần làm gì, tự những người khác cũng phải hết lời khen ngợi những gì họ làm ra" - Đó là một câu nói để nói về tâm thế khác nhau của hai kiểu người trên con đường của thành công, cũng đồng thời răn đe rằng khi tài năng của bạn còn quá nhỏ bé thì người duy nhất biết đến sự tồn tại của nó chỉ có duy nhất một mình bạn.

Thế mới có câu "nhà vô địch chỉ chạy đua với chính mình".

Người phương Tây coi trọng việc công nghiệp hoá, nhưng đồng thời cũng lại rất coi trọng tâm thế. Họ coi rằng khi bạn tìm được một tâm thế phù hợp, bạn nhất định sẽ thành công trong một công việc tương ứng. Người làm kinh doanh tài năng phải trải qua thất bại đủ nhiều để có bản lĩnh vững vàng của một cái đầu lạnh. Người làm nghệ thuật dù sáng tạo bay bổng vẫn phải có kỷ luật để trui rèn kỹ năng hàng ngày. Một người tu hành phải trải qua đủ kiếp khổ để sẵn sàng buông bỏ. Một vận động viên thì dám vượt qua tất cả nắng mưa, đau đớn để vượt qua giới hạn của thể chất mà chạm tới đỉnh cao.

Còn bạn, bạn thực sự đã làm những gì để dám mong tới thành công?