Nhẫn Trần Blog

Làm tất cả những việc để vượt kỳ vọng của bạn là sở thích của tôi. Contact: nhantran210297@gmail.com

NHỮNG HÀNH ĐỘNG CỦA CON TRAI LUÔN KHIẾN NHỮNG CÔ GÁI CẢM ĐỘNG

NHỮNG HÀNH ĐỘNG CỦA CON TRAI LUÔN KHIẾN NHỮNG CÔ GÁI CẢM ĐỘNG:

1. Gọi điện hay nhắn tin đều sẽ là người sau cùng kết thúc cuộc trò chuyện.

2. Đi bộ trên đường thì đi bên ngoài, để con gái đi bên trong.

3. Đi lên cầu thang thì đi sau, đi xuống cầu thang thì đi trước.

4. Chủ động làm những công việc nặng hộ như dắt xe, lấy đồ…

5. Nhường áo khoác cho con gái nếu trời gió và lạnh (nếu đang mặc mỗi cái áo thun thì thôi, không cần cố gắng ))

6. Luôn nhớ những ngày đặc biệt, ngày kỉ niệm.

7. Dù xa hay gần vẫn sẽ luôn chủ động đưa bạn gái về tận nhà.

8. Tặng cho bạn gái 1 món quà bất ngờ dù không phải ngày gì.

Bạn thì sao? Kể về anh trai của bạn đi!

1. Khi mình kêu đói, anh bảo:
"- Muốn ăn gì? 
- Ăn mì...
- Ừ, tự pha mà ăn!"

2. Khi mình nhắc khéo sinh nhật, anh bảo: "Nhớ chứ. Thích được tặng gì?
Qua ngày sn 2 ngày: Ủa m sinh nhật rồi nhỉ? Tao quên mất, thôi sn năm sau tặng quà nha  "

3. Khi mình thất tình, anh bảo: "Buồn cái gì, nhìn ra ngoài kia kìa, có biết bao nhiêu người cũng có người yêu như tao 😣😣!"

4. Khi anh đi làm xa nhà, mình nhắn tin "nhớ anh hai quá", anh nhắn lại "Không có quà đâu!" 
Ấy thế nhưng về vẫn có quà nhé 

5. Ổng dành nửa thanh xuân chỉ để giành tivi và giành ăn với tao đó.huhu
Bạn thì sao? Kể về anh trai của bạn đi!

Cuộc chiến giữa Nhíp và quần đùi hoa - Cuốn sách đáng đọc nhất 2019

f:id:nhantran210297:20190317001611j:plain

“Thời còn học cấp Ba, tớ từng thích một cậu bạn dáng cao cao, người gầy gầy. Cạnh cậu ấy khi đó có một cô bạn nhỏ xinh, da rất trắng. Lúc đó tớ đang niềng răng, trên mặt thì đầy mụn. Vì tự ti nên tớ không dám đến gần cậu ấy, và luôn luôn chỉ dám lén nhìn từ phía sau. Dù cùng làm trực nhật, hai đứa chung một nhóm, tớ cũng chẳng dám nói gì. Tớ biết, mình không xứng với cậu ấy, cậu ấy sẽ chẳng thích tớ đâu. Cho nên tớ tự nhủ, đợi tháo niềng răng, chữa khỏi hết những vết mụn trên mặt rồi sẽ thổ lộ với cậu ấy.

Lên đại học, chúng tớ ở cùng một thành phố. Cuối cùng tớ đã gỡ niềng răng, da cũng đẹp hơn rồi. Nhưng cậu ấy là chủ tịch hội sinh viên của trường bên cạnh, xung quanh toàn những cô gái giỏi giang. Vậy là tớ nghĩ, tớ phải cố gắng thêm chút nữa. Đợi khi nào trở nên tài ba hơn, tớ sẽ tỏ tình với cậu ấy.

Giờ tớ đã có một công việc đáng tự hào, trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp. Thế nhưng, con của cậu ấy đã được 3 tuổi rồi.

Năm đó cậu ấy đi công tác, gặp nhau nên mời tớ bữa cơm. Cậu ấy hỏi: ‘Này, từ thời cấp Ba đến bây giờ cậu cứ một mình như vậy à? Chưa bao giờ tìm bạn trai sao?’. Tớ chỉ biết cười. Cậu ấy nghiêng đầu, chợt nói, ‘Thực ra hồi học đại học, tớ đã từng thích cậu đấy’.

Khoảnh khắc ấy, tớ nhìn khuôn mặt chẳng còn ngây ngô của chàng trai đối diện, muốn khóc mà không thể khóc ra. Bỗng chốc tớ hiểu, thứ gọi là chờ đợi đó không khiến chúng tớ đến gần nhau hơn, mà còn đẩy tớ ngày càng xa cậu ấy. Tớ không bao giờ còn có cơ hội nói với cậu ấy một câu "tớ thích cậu". Ngày xưa, giấc mơ đẹp nhất của tớ là có thể ngồi sau yên xe cậu ấy, cùng đi đến quán bên trường ngồi ăn vặt. Nhưng giờ thì không thể thực hiện nữa rồi...

Giống như một câu trong bài hát “Có những người đã để lỡ rồi thì sẽ không bao giờ trở lại”.

-

Có lẽ chúng ta đều giống nhau, đều phạm phải sai lầm tương tự. Chúng ta luôn cảm thấy bất lực giữa những do dự kéo dài hết lần này đến lần khác. Năm nay bận việc, năm sau về nhà. Năm sau có việc khác không thể về, lại tiếp tục trì hoãn, mà chẳng bận tâm ông bà bố mẹ ở nhà mong ngóng ta về đến nhường nào. Cậu không biết được, với họ mà nói, thời gian thật sự không thể chờ thêm nữa. Lần này vẫy tay tạm biệt, không biết lần sau còn gặp lại hay không...

Cậu có bao giờ vì sự do dự của bản thân, vì một câu 'đợi thêm chút nữa' mà bỏ lỡ cơ hội vốn thuộc về mình, bỏ lỡ người cậu vốn rất yêu thương? Năm 8 tuổi, tớ thích con búp bê trong tủ kính, mẹ nói đợi khi nào có tiền sẽ mua cho, nhưng lên 10 tuổi, tớ đã không còn thích nó nữa. Chàng trai mà tớ mến vô cùng vào năm 18 tuổi, tớ đợi mãi cũng chẳng đợi được cậu ấy thổ lộ với mình. 28 tuổi, tớ muốn đợi thêm chút nữa rồi mới về nhà. Và như thế, tớ bỏ lỡ lần cuối cùng được gặp bà ngoại.

Mỗi ngày đã đi qua, làm sao quay trở lại? Và cậu nói xem, trên thế gian này, rốt cuộc có bao nhiêu cuộc đời có thể thắng được thứ mang tên ‘đợi chờ’?”

 Cuộc chiến giữa Nhíp và quần đùi hoa - Cuốn sách đáng đọc nhất 2019

Xem thêm: 

nhantran.hatenablog.com

Thế nào là yêu đương nghiêm túc?

Thế nào là yêu đương nghiêm túc?

Là không nhất thiết phải suốt ngày up ảnh đối phương lên mạng, nhưng luôn cho mọi người biết là mình đã có người yêu khi có người khác giới muốn tiếp cận. Chứ không phải là có người yêu rồi, nhưng lại tỏ vẻ mình độc thân trước những người khác.

Là không nhất thiết phải biết hết mật khẩu mạng xã hội, cài đặt chế độ định vị trên điên thoại, quen biết hết bạn bè hay chơi cùng của đối phương để kiểm soát sự chân thật trong những lời họ nói. Mà là tự bản thân sẽ luôn nghiêm túc với chính mối quan hệ của mình, không lén lút sau lưng làm những điều bất chính, không cần kiểm soát nghiêm ngặt, không cần phải lo lắng quá đáng về mọi điều đối phương nói. Khi bạn cho đi niềm tin, thì người yêu bạn chân thật sẽ không thể nào lừa dối bạn, vì người đó hiểu, sẽ là bất công thế nào với bạn khi mà phản bội lại lòng tin đó

Là không nhất thiết phải đi đâu cũng báo cáo, làm gì cũng xin phép, không dối lừa, mà là nếu biết việc người ta không thích, sẽ tránh không làm. Như là người ta không thích mình đi chơi về quá khuya với người lạ, mình sẽ hạn chế, bất đắc dĩ quá thì mới đi.

Là không nhất thiết phải suốt ngày gặp gỡ, quà cáp đầy đủ mỗi dịp kỷ niệm, lễ Tết nhưng nhất định phải luôn có ý thức về đối phương. Nếu không gặp mặt có thể gọi điện hỏi han, nếu không thể kịp mua quà cáp có thể dành tặng vào những dịp khác, thậm chí là ngày thường. Bởi vì yêu thương thì lúc nào cũng phải có, đâu chỉ ngày lễ người ta mới yêu nhau?

Là không nhất thiết phải thay đổi bản theo hình mẫu lý tưởng của đối phương. Nhưng sẽ cố gắng trở nên tốt hơn mỗi ngày để cả hai có thể tự hào vì nhau. Trong chuyện tình cảm không phải là ai sẽ vì ai, mà phải là cả hai cùng nằm chặt tay nhau, đồng tâm hiệp lực mới vững bền.

Là không nhất định phải nói lời yêu thương lãng mạn mỗi ngày, nhưng luôn đặt người ấy ở trong tim. Làm gì, đi đâu, gặp ai đều nghĩ đến người ấy. Trái tim đập mỗi ngày đều có dáng dấp đối phương.

Tình cảm nghiêm túc thì không cần phô trương. Tự thời gian và bản năng của mỗi người khi yêu đều sẽ bộc lộ. Giống như chuyện khi buồn thì sẽ khóc, khi vui thì sẽ cười, yêu một người là khi ta thấy người đó buồn, ta nặng trĩu, thấy người đó cười, ta an yên. Và khi người ấy không còn ở bên ta nữa, ta cảm thấy rất giống như là tinh cầu này đã chẳng còn quay...

Cuối cùng vẫn là nên buông bỏ phần chấp niệm này đi vậy

[ ... ]
Em quên mất ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau trong hoàn cảnh nào. Quên mất cái cách chúng ta làm quen ra sao. Quên mất lần đầu anh nói thích em như thế nào. Cũng quên cả lý do khiến em gật đầu đồng ý.
Em quên mất cảm giác lần đầu tiên chạm tay nhau. Quên cả cảm giác ngại ngùng, thẹn thùng. Quên mất lần đầu anh tặng em chiếc bánh vào dịp sinh nhật nhưng lại chẳng nhớ trên đấy viết gì : “ em yêu, baby, gấu yêu, honey ... “ ?!.
Em cũng không còn nhớ được cái cảm giác anh ôm em chặt như thế nào, vòng tay anh từng ấm áp ra sao. Em quên cả những lần hẹn hò, những cái nắm tay trên phố, quên cả những nụ hôn thuở còn yêu nhau ấy.
Em quên mất mình đã từng hạnh phúc. Quên mất những lời yêu thương anh từng nói. Quên mất những trách móc, giận hờn. Quên mất những lời hứa mà vẫn chưa từng cùng nhau thực hiện. Quên mất những món quà anh tặng, nó mang ý nghĩa gì, nhân dịp gì.
Em quên mất lần cuối cùng nói nhớ anh là khi nào. Quên mất lần cuối cùng nói thương anh là khi nào. Quên mất lần cuối cùng được nắm tay anh là khi nào. Quên mất lần cuối cùng vì anh mà rơi nước mắt, cũng quên mất lần cuối cùng đó đã níu kéo anh ra sao.
Mọi kí ức về anh đều đang tan biến dần trước mắt, em cố chấp níu kéo nó lại, nhưng có lẽ không được nữa rồi anh nhỉ. Cuối cùng vẫn là nên buông bỏ phần chấp niệm này đi vậy ...

“ À...hoá ra cũng có một ngày em quên mất anh “

Tình yêu, vốn là một thứ tình cảm muôn hình vạn trạng

“Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời một con người chẳng phải chính là dễ dàng từ bỏ những thứ không nên từ bỏ, cố chấp níu giữ những thứ không nên níu giữ… Tình yêu, vốn là một thứ tình cảm muôn hình vạn trạng. Chưa từng bị bỏ rơi, chưa từng bị tổn thương, liệu có thể hiểu được người yêu không? Tình yêu, vốn là một sự trải nghiệm, nhưng mong ước bền lâu.”